Vợ chồng Thảo Vy đang tìm chỗ ở: hai vợ chồng vừa đi du lịch Nhật Bản và muốn trải nghiệm cuộc sống, cảnh vật của xứ sở “sakura” này. Thảo Vy và chồng tay trong tay dạo phố, vô cùng lãng mạn. Anh làm ở công ty liên doanh nên nói tiếng mẹ đẻ ở đây rất lưu loát.
Thảo Vy nắm tay chồng móc vào khuôn ngực tròn trịa của cô, như muốn dùng cánh tay anh làm điểm tựa để cơ ngực cô không đập khi bước đi. Khuôn mặt xinh đẹp của Thảo Vy rất quyến rũ và mê hoặc, nếu ai nhìn thấy sẽ nhớ mãi. Thảo Vy mặc chiếc váy đỏ ngắn hơn giữa đùi và hình cánh bướm. Đôi chân thon dài thanh thoát cùng làn da trắng nõn không tì vết. Cô ấy đi một đôi giày lưới màu đen và đeo một chiếc túi xách màu hồng trên vai, trông rất bắt mắt.
Chồng Thảo Vy cũng khá đẹp trai, giống thiếu gia, dù lớn hơn cô rất nhiều nhưng ai nhìn vào cũng nghĩ anh rất hợp gu vì phong cách ăn mặc rất trẻ trung, mặc quần jean, áo sơ mi và đi giày thể thao. Anh đang xách một chiếc vali lớn màu đỏ. Con đường rợp bóng cây xanh, phía dưới là con kênh nhỏ lởm chởm đá lởm chởm, nước chảy chậm nếu nước chảy mạnh có lẽ đang vào mùa khô.
Cặp đôi đi được một đoạn đã mỏi chân nên quyết định dừng lại nghỉ ngơi trên chiếc ghế đá ven đường. Họ nói chuyện và cười đùa, giống như sự ngây thơ khi mới gặp mối tình đầu. Thảo Vy là người hạnh phúc nhất vì rất muốn được gần gũi với chồng nên luôn móc tay anh lên ngực mình không muốn buông ra. Cô dùng tay của chồng vuốt ve bộ ngực mịn màng của mình. Họ yêu nhau như đất hoang, nhưng trên thực tế, dù có rất nhiều nhà ở bên kia nhưng ở đây lại không có ai. May mắn thay, ở Nhật Bản có rất ít “Du Tubo”, “Dirty Maojian” và “Dirty Bun”. vì vậy tôi cảm thấy an toàn nhưng nếu bất kỳ ông bố nào đến đây thì họ sẽ bị xấu hổ trên mạng xã hội. Đào Vi ngồi xuống ghế đá, đặt tay chồng lên đùi, khuôn miệng mũm mĩm cười rạng rỡ như bông hoa nở rộ, nói với chồng:
– chồng! Tại sao có quá ít người ở đây? – Ừm! Vì ban ngày người bản xứ đã đi làm nên ban đêm rất có thể họ sẽ ùa ra ngoài như một đàn người lao ra khỏi tổ. Hahaha… – Ôi cái ông này, ghét quá! Xin chào xin chào xin chào…
Thảo Vy bị chồng trêu chọc, trách cô yêu anh. Cô hơi khép chân lại để giấu chiếc quần lót mỏng màu hồng bên dưới, dù ở đây không có ai ngoại trừ chồng nhưng cô vẫn thận trọng vì sợ bị chụp lén. Họ đều là những người bệnh phải không? Tào Tháo mỉm cười nói:
– chồng! Lâu lắm rồi tôi mới đi du lịch cùng bạn. bạn có hạnh phúc không? Hi hi… – Vui quá! Tôi đã đặt một nhà nghỉ giá rẻ trực tuyến. Sẽ tốt hơn nếu chỗ chúng ta đặt đắt hơn phải không? Tôi xin lỗi về điều đó! Này này… – Ồ, không sao đâu. Chỉ cần ở bên em, anh sẽ hạnh phúc! Đi đâu cũng được! hehe…
Thảo Vy biết chồng luôn quan tâm, yêu thương mình hết lòng nên không muốn anh lo lắng và có những suy nghĩ lung tung, cô cười rạng rỡ với chồng rồi nói tiếp:
– Chào! Đừng lo lắng về điều này! Xin vui lòng! Này này… – Ừ! Nếu bạn nói vậy…tôi cảm thấy rất vui. – chồng! Tôi thực sự mong chờ suối nước nóng! Này này… – Ừ! Mình cũng đang mong chờ vì nó làm mịn da vợ mình rất tốt! Này này này… – Hả? Thật sự? Này này này… – Tôi nói thật đấy! Vì nước ở đó cũng rất ấm. – Ôi, nghe chồng nói vậy tôi mừng quá! Xin chào xin chào xin chào…
Thảo Vy nghe chồng nói rất vui vì cô cũng muốn trải nghiệm tắm suối nước nóng là thật hay nói dối:
– chồng! Lâu lắm rồi tôi mới có cơ hội đi suối nước nóng phải không? Này này… – Ừ! đúng rồi! – Khi đến đó, chúng ta sẽ tắm nhiều cùng nhau chứ? Này này… – Hả? Bạn đã nói gì… à… bạn nói đúng. Tắm thường xuyên có thể làm giảm mọi mệt mỏi trong cơ thể. Hahaha…
Thảo Vy vui vẻ tự nhủ:
“Chúng tôi cưới nhau được hai năm. Chồng tôi tuy lớn hơn tôi rất nhiều tuổi nhưng anh ấy luôn quan tâm, giúp đỡ tôi rất nhiều trong công việc gia đình. Đặc biệt anh ấy là một người chồng rất tốt”.
Đang suy nghĩ thì cô nghe chồng nói:
– Vợ chồng tôi sẽ hạnh phúc lắm khi đến được đó! – đúng rồi! Thật hiếm có cơ hội để chúng ta tiếp xúc gần gũi như vậy! Này này này… – Vậy thì đi thôi! – Đúng! Đi nào! Chào hi hi hi… – Em yêu! Đi nào. Hahaha…——Anh ơi! Đi nào. Xin chào xin chào xin chào…
Sau khi trao đổi, cả hai đứng vững và đi tìm nhà nghỉ giá rẻ mà chồng Thảo Vy đã đặt trên mạng. Mọi người đều có thể nghĩ đến từ “nghi ngờ” hoặc biết từ “ngu ngốc”. Thảo Vy rất vui, nụ cười rạng rỡ như hoa anh đào nở vào mùa xuân ở Nhật Bản, nhưng đáng tiếc lúc đó mới chỉ là mùa hè và thời tiết rất nóng nên cặp đôi tránh nắng hè oi bức và đi du lịch. Đôi chân trần thon thả của Thảo Vy trắng nõn không tì vết, càng dễ thấy hơn khi cô mặc váy đỏ tươi nên mỗi khi có người nhìn thấy dù muốn hay không cũng đều phớt lờ. Đàn ông, để thỏa mãn niềm khao khát con gái, còn phụ nữ, con gái thì phải học và làm theo gu thời trang này. Thảo Vy thầm nghĩ:
“Vì chồng tôi luôn bận rộn với công việc, chúng tôi hiếm khi có cơ hội thư giãn cùng nhau nên tôi vô cùng háo hức với chuyến đi được chờ đợi từ lâu này, chờ đợi ngày…ngày vợ chồng tôi có thể ở bên nhau”.
Con đường hai vợ chồng đi được rợp bóng cây xanh mát, nhiều nơi có nhiều cá, đặc biệt là đàn cá koi bơi lội tung tăng trong nước, vẫy đuôi. Ngoài ra còn có một số nơi người ta nuôi chim bồ câu bay lượn trên bầu trời, có người đi bộ trên đường nhựa theo sát vợ chồng Thảo Vy như xin ăn. Khu vực này rất ít ô tô và cũng không đông đúc như Tokyo vì là vùng nông thôn, miền núi và người dân ít di chuyển nên rất yên tĩnh.
Đôi vợ chồng trẻ đi thêm một đoạn nữa thì đến khu nhà trọ mà chồng Thảo Vy đã đặt trên mạng. Ngôi nhà khá rộng rãi, các phòng lại thông nhau không biết đi đâu khiến cô vợ trẻ rất khó chịu. Khi chồng Thảo Vy bước vào, anh nhìn thấy một nhân viên làm việc ở nhà trọ đang cầm chổi định đuổi anh ta đi thì anh dừng lại và nhân viên chào:
– Chào mừng! Rất vui được chào đón bạn! – Ồ! Vợ chồng tôi cũng đang mong chờ điều đó!
Chồng Thảo Vy nghe nhân viên ký túc xá chào hỏi lịch sự và đáp lại lịch sự. Còn Thảo Vy sao cô lại không hiểu nhỉ? Cô cứ mỉm cười nhìn quanh mấy con dao khắp quán trọ, thấy vậy, chồng cô tiếp tục nói với nhân viên bán hàng:
– Ồ! Xin lỗi! Tôi là người đã đặt Phi Vũ! – Đúng! Hai người là một cặp à? [Phi Vũ – Thảo Vy] Bạn đã đặt chỗ trước ở đây phải không? Cảm ơn bạn rất nhiều vì đã tin tưởng vào chỗ ở của chúng tôi.
Các nhân viên lịch sự cúi đầu chào đón cặp đôi [Phi Vũ – Thảo Vy] Một cách ân cần, hay chỉ là thói quen của người Nhật, bởi có nhiều người Nhật bề ngoài rất cầu kỳ nhưng bên trong họ chỉ ép buộc mình như vậy. Người chồng thấy cách cư xử của nhân viên cũng không phàn nàn gì nhiều vì việc gia nhập gia đình đã là thông lệ. Anh nhân viên nói tiếp:
– Đúng! Bây giờ tôi có thể đưa bạn về phòng được không? – Ồ! Nhà trọ thật sự rất đẹp!
Chồng Thảo Vy, Phi Vũ, kiễng chân lên, nhìn quanh nhà và khen ngợi dù không biết bên trong có gì. Vì trên mạng thấy cũng được, bình dân thôi, chứ họ “treo đầu dê bán thịt chó” thì bề ngoài lòe loẹt cũng được, nhưng phải vào mới biết. Phi Vũ công khai nói:
– Ồ! Nhà đẹp… mà giá lại rất phải chăng. – Đúng! Cảm ơn bạn đã nhận xét đúng!
Nhân viên thấy chồng Thảo Vy khen mình, anh hào hứng thì thầm:
“Bố tôi chắc hẳn là từ nước khác đến đây nên tôi không biết về những vụ bê bối ngoại tình bí mật thường xảy ra ở khu nhà trọ này. Nhưng nếu ông ấy biết… à… à, ai cũng có số phận xui xẻo. “May quá, tôi chỉ là nhân viên thôi.
– Bây giờ tôi xin mời hai người đi theo tôi! – Ồ! Đúng!
Nói xong, cả ba người, hai nam một nữ, bước vào phòng. Trước nhà có cây Đông La Hán hàng trăm năm tuổi, hình dáng như con rồng cuộn mình xuyên mây gió, quả thực là một cảnh tượng ngoạn mục. Nhân viên mở cửa kính, bên trong có gió mát thổi vào khiến Thảo Vy bắt đầu thích thú và thích nơi này, vì cô thích những nơi có cảnh đẹp, không khí mát mẻ.
Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy
Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.