Tôi tên Long, tôi 17 tuổi, sống ở một thị trấn nhỏ cách thành phố khoảng 5 km. Tôi và mẹ sống trong một ngôi nhà nhỏ có hàng rào bao quanh. Mẹ tôi còn rất trẻ, tên Lan, 35 tuổi, đang làm việc tại một trung tâm spa trên thành phố, còn tôi cũng đang học cấp 3 tại một trường học trên thành phố. Hàng ngày mẹ tôi thường đưa tôi đi học rồi đi làm.
Vì làm spa nên cô thường xuyên mặc váy ngắn, trông trẻ hơn rất nhiều so với các bạn cùng lứa nên nhiều khi nhìn vào cô tưởng họ là hai chị em. Lúc rảnh rỗi, hai mẹ con thường ra ngoài ăn vặt, uống trà sữa, hoặc selfie đăng lên Facebook tự xưng là chị em nên nhiều người không quen biết tưởng họ là chị em thật, rồi lại thành ra như vậy. thành thói quen nên nhiều khi ở nhà mẹ gọi con là chị, có khi mẹ gọi con là chị, con thường gọi mẹ là mẹ hay lan mẹ…
Mẹ tôi thường tan sở về nhà lúc 8 giờ tối, đôi khi muộn đến 9 giờ tối. Tôi học hai buổi sáng và chiều, tôi ăn ở quán và uống nước ở quán nước gần trường cho đến khi có thể tiếp tục học. Tôi sẽ ăn. 5 giờ chiều, tôi tự mình đón xe buýt về nhà. Buổi tối, mẹ con tôi thường mua hai túi bún, bún hoặc bún mang về nhà cùng ăn…
Về đến nhà, tôi hỏi mẹ tại sao mẹ không mua rau về nấu ăn để tiết kiệm tiền. Ăn ở ngoài không sạch sẽ, ăn nhiều cũng không tốt.
Mẹ tôi nói mẹ làm việc đến 8, 9 giờ tối và không có thời gian nấu nướng.
Tôi liền nói, anh mua đồ về cất vào tủ lạnh nhé, đi học về sớm tôi sẽ nấu cơm cho mẹ.
Mẹ liếc nhìn tôi cười nói: “Con nấu được không? Để mẹ nấu như thế này. Đại tướng, để con mua về ăn cho khỏe.”
Tôi: Biết thì sao lại không biết?
Mẹ: Lâu rồi mẹ không vào bếp, dù chỉ nấu ăn thôi cũng không giỏi. Có người chê bai con…
Tôi: Mẹ Lan là số một, ai dám chỉ trích mẹ?
Mẹ: Tướng quân, đừng nói nữa, ông chỉ giỏi nịnh nọt thôi.
Tôi: Lâu rồi mẹ không nấu ăn, con nhớ món mẹ yêu thích quá…
Mẹ: Được rồi, khi nào mẹ có thời gian mẹ sẽ giúp con nấu ăn, còn con cứ ngồi chờ cho cổ con dài ra…
Tôi cau mày nói: Thôi, chờ đợi là hạnh phúc.
Mẹ: Đừng ăn phở nữa…trời nguội và không còn ngon nữa rồi.
Ăn xong hai chúng tôi ngồi xem TV. Tôi nhớ khi chúng tôi đi làm về và ăn tối cùng nhau, mẹ tôi mặc váy ngắn ngồi đối diện, thỉnh thoảng mẹ sẽ ngồi thành từng cặp. trước mặt tôi và mặc quần lót vào. Lộ ra quần lót. Điều đó khiến tôi đỏ mặt ngượng ngùng. Lúc đó mẹ chỉ nhìn tôi, mỉm cười và không nói gì.
Tôi ngồi xuống suy nghĩ một lúc rồi mạnh dạn hỏi mẹ.
Mẹ mặc váy ngắn đi làm vì không sợ bị lộ.
Mẹ nói: Lộ ra cái gì?
Tôi không biết cô ấy đang giả vờ hay thực sự không biết nên mới hỏi. Tôi tiếp tục…
Khi đó đồ lót của bạn sẽ bị lộ ra ngoài.
Mẹ: Làm sao nó có thể bị lộ được?
Tôi: Khi ăn cùng con gái, tôi luôn ngồi trong bộ đồ lót.
Mẹ mỉm cười giả vờ như có lẽ anh đã nhìn trộm quần lót của mẹ rồi đỏ mặt.
Tôi: Sao anh lại đặt nó trước mặt tôi? Tại sao tôi không xem nó?
Mẹ cười nói: Khả năng suy luận của con rất tốt.
Sau đó mẹ nói tiếp: Vì ở nhà có hai người nên mẹ không quan tâm đến những thứ đó. Vì con là con của mẹ nên khi còn nhỏ mẹ đã tắm cho con không thành vấn đề. . , cô mỉm cười nói tiếp: “Ồ, hôm nay tôi mới phát hiện ra con trai tôi đã lớn, trưởng thành rồi. Chắc nó thích nhìn lén mẹ vì muốn lấy chồng phải không?”
Tôi liền ngắt lời mẹ: Con không thích, nó ở ngay trước mặt con nên con nhìn đi chỗ khác. hehe…
Mẹ tôi cũng mỉm cười đứng dậy, nhìn đồng hồ và nói, đã gần mười giờ rồi bảo tôi đi tắm rồi đi ngủ.
Tôi nói: Mẹ ơi, mẹ tắm trước rồi con tắm sau.
Mẹ nói ừm rồi xách đồ vào phòng tắm tắm, khoảng năm phút sau, tôi thấy mẹ quấn khăn rồi mở cửa, tôi trợn tròn mắt.
Lúc đó mẹ tôi nhìn tôi và nói: Thưa tướng quân, sao mắt con to thế…
Tôi hỏi: Sao em tắm nhanh thế?
Mẹ: Mẹ có thể tắm ở đâu…
Sin: Có chuyện gì thế?
Mẹ: Hết nước, hoặc ống nước bị tắc, hoặc có lý do nào đó khiến nước không chảy được.
Tôi: Thế thì vô vọng rồi…Mẹ ơi, bẩn một ngày cũng không giết được mẹ đâu…
Mẹ tôi mỉm cười bước đến bể nước mưa phía sau nhà vì mẹ không bật đèn nền nên tối om tôi không nhìn thấy gì cả, chỉ mờ ảo.
Thấy vậy, tôi đứng dậy, đi về phía sau nhà, đi thẳng đến cửa phòng tắm, vừa định bật đèn ở phòng sau, tôi hỏi, anh đang làm gì ở ngoài vậy? bạn có đi không? .
Mẹ liền nói: Đừng bật đèn, mẹ đang tắm, mẹ không mặc gì cả…
Vì nhà có rào chắn nên mẹ tôi mới dám vào đó tắm.
Nghe mẹ nói, tôi lặng lẽ đứng đó nhìn ra ngoài, lúc này tôi chỉ có thể nhìn thấy cử động của mẹ khi đang tắm, nhưng chỉ mờ mờ và tôi không thể nhìn rõ cơ thể mình. làm nóng lên.
Mẹ tôi thấy tôi đứng đó liền nói: Sao con không xem TV?
Tôi nói ngay: Không có gì đâu, trời tối và tôi không nhìn thấy gì cả.
Sau đó tôi ngồi xuống và xem TV. Một lúc sau, mẹ tôi tắm xong, quấn khăn tắm vào người, vào nhà nói: “Con đi tắm đi”, rồi tôi vào phòng tắm thay quần áo. Tôi cũng ngồi dậy, cởi quần áo đi tắm, tôi thấy mẹ từ trong phòng tắm bước ra với chiếc váy ngủ ngắn đến đầu gối. tắm. quay lưng lại để xem cô ấy đang làm gì. Mẹ ơi, tại sao mẹ lại muốn bật đèn?
Mẹ: Bật đèn lên con sẽ thấy cách rửa bát.
Tôi: Nhưng tôi đang tắm.
Mẹ: Đi tắm đi, con nhìn vào sẽ không ai sợ đâu.
Tôi: Nhưng bạn đang ngồi cạnh tôi, làm sao tôi có thể tắm được?
Mẹ cười nói: Con biết con xấu hổ sao mẹ lại tắm cho con?
Tôi: Lúc đó tôi còn trẻ, bây giờ tôi đã lớn rồi.
Mẹ: Ờ, con của mẹ lớn thật rồi. Nó biết ngượng ngùng với mẹ, biết lén nhìn quần lót của mẹ, biết lén nhìn mẹ tắm…
Tôi cau mày nói: “Mẹ, con không như thế này, con vô tình nhìn thấy, nhưng con không nhìn thấy gì cả.”
Mẹ tôi cười trêu tôi: Mẹ không thấy gì cả, mẹ chỉ thấy dương vật của con chứ không có gì khác…
Tôi: Ôi trời…đó là điều duy nhất cậu bé phải giấu, nhưng một khi mẹ đã nhìn thấy tất cả thì chẳng còn gì để lại.
Mẹ: Ồ, lúc đó mẹ đã thấy mọi thứ về con và bây giờ mẹ cũng thấy tất cả.
Tôi: Đó là một thời điểm khác.
Mẹ mỉm cười nói: Khác biệt quá, có thể nó có lông và có cánh, to hơn trước hoặc có gì đó khác biệt…
Tôi: Con xong rồi, nói không với mẹ, đừng nói chuyện với mẹ nữa, kệ mẹ đi.
Mẹ: Tắm xong rồi con đi ngủ đây.
Tắm xong, tôi vào phòng, leo lên giường ngủ một giấc thật lâu, trong đầu tôi cứ nghĩ đến cảnh mẹ đang tắm ở sau nhà. Dù không thể nhìn rõ bất cứ thứ gì nhưng chỉ nghĩ đến đó thôi tôi đã cảm thấy toàn thân nóng bừng. Khi nhìn xuống, tôi thấy dương vật của mình đã cứng đờ rồi. Theo bản năng, tôi cứ đưa tay xuống xoa lên xuống. Cảm giác thật dễ chịu. Tôi cứ nghĩ đến việc mẹ tôi đang tắm trước mặt.
Một lúc sau, tôi không thể chịu đựng được nữa nên cởi quần đùi ra, liên tục co giật tay, nhắm mắt lại, hình ảnh về mẹ cứ hiện lên trong đầu tôi. Một lúc sau, tôi xuất tinh ra khắp bụng. Sau khi vượt qua khoái cảm, tôi nghĩ tại sao mình lại giật cặc như thế này và nghĩ đến mẹ tôi khi tôi giật cặc và đó thật là một điều tội lỗi và tự hứa với mình rằng sẽ không bao giờ tái phạm nữa.
Nhưng mấy ngày sau, tôi nhớ lại cảm giác xuất tinh ngày hôm đó, tôi không kiềm chế được bản thân nên chạy vào phòng cởi hết quần áo, vuốt ve cặc và nghĩ đến việc nhìn mẹ tắm. . Theo thời gian, nó sẽ trở thành một thói quen mà bạn thậm chí không hề biết.
Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy
Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.