Phần 1
Thu từ Cần Thơ vào Sài Gòn năm 20 tuổi và lập gia đình. Sáu tháng sau ngày cưới, ngày 30/4/1975, Sài Gòn bị sáp nhập. Sau đó, chồng cô bị đưa vào trại cải tạo. Thu nghe tin người đàn ông này dần dần bán đồ quý giá, đồ trang sức để kiếm tiền và hối lộ các quan chức trong làng với hy vọng lo liệu cho sự trở về của chồng. Cho đến khi hết tiền, tất cả tài sản của cô đều mất hết, chỉ còn chồng cô thì mất tích. Thư mệt mỏi chờ đợi chồng và nhiều lần cô gần như phát điên và có ý định tự tử. Cuối cùng, ngôi nhà ở chợ Ba Kiều đã được bán vào thứ năm. Cô trôi dạt về Giồng-Og-Tô, ngoại ô Sài Gòn và mua một căn nhà nhỏ phía sau Nghĩa trang Nguyễn Văn Trỗi.
Mua bán chai lọ, giấy thải để trang trải cuộc sống. Mái tóc dài của Thư bị cắt ngắn, làn da trắng nõn rám nắng, móng tay, móng chân cũng không còn được sơn vẽ như trước. Dù cuộc sống khó khăn nhưng Thu không giấu được vóc dáng thon thả. Cặp hông tròn trịa của Thư vặn vẹo theo từng bước đi khi cô ném chồng chai lọ lên vai rồi bước đi. Nếu nhìn Thu từ phía trước, bạn không thể tránh khỏi bộ ngực to, đầy đặn và vòng eo nhỏ nhắn của cô.
Ø Ø
Chiều nay, công an địa phương đã mang một chồng hồ sơ đến nhà Thu. Ông là một cán bộ già người miền Bắc. Anh ngồi trên ghế và nhìn ngôi nhà bằng đôi mắt như cú. Thư lưỡng lự rồi nói:
“Anh Tú, anh uống chút nước đi! Anh đến nhà tôi có chuyện gì vậy?”
Viên sĩ quan già nhe hàm răng vàng ám khói, cười khổ:
“Đúng, tôi cần bổ sung vào hồ sơ của chồng cô.”
Anh ta thẩm vấn, sau đó ghi chép và chép chúng ra giấy. Thư mất gần hai tiếng ngồi để trả lời cái này cái kia. Trước khi rời đi anh nói:
“Tôi có thể giúp cô lo việc chồng cô trở về. Cô nên im lặng đi.
“Ừ, nhờ chú Tú, dù không có nhiều tiền tôi cũng có thể giải quyết được.”
“Được, chiều mai tôi sẽ tới bàn bạc với cậu.”
Cán bộ đã già, Tú vui như cờ. Hơn một năm nay, Tú không còn hy vọng gì vào chồng. Cô đi xuống nhà bếp, đặt bếp sang một bên và đào ra vài viên gạch. Thu thập và xem xét tài sản. Cô đặt hai miếng vàng lại, sau đó cẩn thận trải xuống đất, lấy mấy viên gạch đặt lên trên rồi bưng mấy chiếc bếp đất đặt lên trên.
Ø Ø
Hôm nay thứ Năm tôi đã không đi mua phế liệu và chai lọ. Suốt ngày Thư bồn chồn, lo lắng. Cô ấy giữ nhà sạch sẽ. Khoảng 8 giờ tối, cảnh sát có mặt. Anh nhặt một chồng tài liệu trên bàn rồi ngồi xuống ghế. Thư ngồi đối diện, lon bia và đĩa thịt quay đã được dọn sẵn trên bàn. Anh ta không chú ý đến việc ăn uống, lập tức nói:
“Thật ra, thành tích học tập của chồng cô ba năm qua rất tốt, tôi có thể xin ân xá, có thể xin anh ấy về nước vào cuối năm nay.
Sue vui đến mức muốn khóc. Nghẹn ngào và nói:
“Đúng vậy, đây đều là việc của chú Tú. Xin hãy giúp con, dù có chuyện gì con cũng sẽ cố gắng chăm sóc cho chú.”
Tên sĩ quan, vẻ mặt nghiêm túc:
“Tôi không cần tiền”
Thu bối rối tiếp:
“Nếu tôi giúp bạn việc này thì tôi cần bạn giúp tôi việc khác.”
“Vâng thưa ngài, có chuyện gì vậy?”
“Không có gì bí mật, anh chỉ cần em thủ dâm cho anh một lần thôi, em chẳng mất gì cả, nếu em không thích cũng không sao.
Se đứng ngây người. Tôi không biết trả lời thế nào nên cúi đầu không dám nhìn viên cảnh sát. Tâm trạng của cô ấy rất phức tạp. Bầu không khí trở nên im lặng. Một lúc sau, viên cảnh sát có lẽ hơi xấu hổ nói:
“Không sao đâu, đừng ngại ngùng và giả vờ như không có chuyện gì xảy ra. Được rồi, tôi sẽ về nhà.
Thư không trả lời, viên cảnh sát chậm rãi sắp xếp tài liệu rồi đứng dậy đi ra ngoài. Bị một cú sốc mạnh, Tú tỉnh lại. Cô lấy hết can đảm gọi tên viên cảnh sát rồi bỏ chạy:
“Chú Tú! Chú Tú!”
Viên sĩ quan quay lại nhìn Thu. Su khẽ gật đầu rồi bước vào phòng. Viên sĩ quan già quay lại và ngồi lặng lẽ trên ghế. Thư ngồi cạnh anh, anh cởi khóa quần, nắm lấy tay Thư nhét vào. Tú giật mình khi chạm vào miếng thịt nóng hổi đã dựng đứng từ lâu. Cô cảm thấy xấu hổ khi ôm lấy con cặc của một sĩ quan già đáng tuổi cha cô. Thu đã gần ba năm không tiếp xúc với một người đàn ông nào. Tú quay đầu lại cầm lấy con cặc của anh trong tay, hoàn thành công việc của mình.
Thu vuốt dương vật của mình lên rồi xuống, lúc mạnh, lúc nhẹ nhàng. Vị sĩ quan già ngồi đó nhắm mắt chiêm ngưỡng bàn tay năm ngón trong bức tranh. Con cặc của anh bây giờ đã cứng như khúc gỗ. Tú tiếp tục vuốt ve lên xuống chiều dài cặc của mình. Viên sĩ quan già bắt đầu rên rỉ trong cổ họng. Thu cảm thấy dương vật của mình bị kéo căng quá mức. Doanh thu đang giảm nhanh và sức ép ngày càng nghiêm trọng. Đôi mắt anh mở to và cơ thể anh run rẩy. Con cặc của anh rung lên và bắn tinh vào quần anh.
(Hết Phần 1, mời các bạn theo dõi Phần 2)
Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy
Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.