Nguồn: Long Tôn
Nói đến rồng, anh cũng là độc giả của cuốn sách này. Ngoài ra, anh còn giúp tôi quảng bá cuốn sách lên một tầm cao mới và được nhiều độc giả biết đến hơn. Không những vậy, Long còn giúp tôi kiểm tra và biên tập lại nội dung cuốn sách này nên tôi xin gửi lời cảm ơn chân thành tới Long một lần nữa. Hè này tôi nên quay lại gặp Long vì anh ấy cũng quê ở Hà Nội như tôi. Tuy nhiên, trong một lần chat trên Yahoo, Long vô tình kể cho tôi nghe một câu chuyện về gia đình anh ấy, tôi nghĩ là có thật nên đã hỏi ý kiến Long và viết lại câu chuyện ở giữa cuốn sách này.
Tôi hy vọng độc giả sẽ thấy câu chuyện này rùng rợn và cảm động như lần đầu tiên tôi nghe nó.
Phần 1: Vận hành Bùa chú.
Long cho biết, trước khi đến Hà Nội, nhà anh ở một làng ở tỉnh Bắc Giang. Khi đó nhà Long có đất rộng, nhà Long có truyền thống làm tương và bán. Nước tương Long rất ngon do ông nội Long và bà Long làm. Phải nói gia đình này vẫn tương đối khá giả, vì nước tương bán rất chạy, ao cá và vài cánh đồng cho phép gia đình Long có đủ lương thực. Tuy nhiên, lòng người thật tàn nhẫn. Trong suốt cuộc đời, chúng ta đều có một đặc điểm, đó là tính đố kỵ. Khi thấy ai đó làm việc gì đó tốt hơn mình, một số người sẽ tìm cách phá hoại, hoặc họ phải làm việc đó tốt hơn người đó. Vì vậy, nhiều người làm nước tương khác thường ghen tị với ông bà anh chỉ vì nước tương của họ không bán chạy bằng nước tương của gia đình anh.
Lúc đó Long đang học tiểu học, cậu là một cậu bé nghịch ngợm nhưng lại là học sinh giỏi. Khi bà của Long bị bệnh, anh rất yêu quý bà. Mỗi lần đi học về, Long sẽ đến gặp bà và kể cho bà nghe những gì hôm nay ở trường. Long không biết bà có nghe thấy gì không nhưng anh vẫn tâm sự, tâm sự với bà giống như khi bà còn khỏe. Sáng hôm đó, trước khi đến trường, Long đứng bên giường vẫy tay gọi cô đến trường. Đột nhiên, anh nghe thấy bà ngoại thì thầm điều gì đó:
– Tại sao phụ huynh không cho con đi học? Con tôi đã đi học muộn rồi.
Long tưởng ban đầu cô hỏi anh nhưng sau đó anh nhanh chóng trả lời:
– Bà ơi, con đi học không muộn đâu, vẫn còn sớm mà.
Sau đó bà Long cứ nói như vậy. Rồi mẹ Long bước tới, đặt tay lên vai Long và nói:
– Bà nội chắc hẳn đang hôn mê vì bà nói lắp bắp. Thôi, bố sẽ đưa con đến trường để con không bị trễ.
Sắc mặt Long có vẻ hơi buồn, vì tưởng bà đã khỏi bệnh nên lại nói chuyện với mình. Sau đó mẹ Long đưa cậu ra ngoài để bố đưa cậu đến trường. Khi anh quay người rời đi, Long nghe thấy bà ngoại thì thầm:
– Mẹ ơi mua cho con cái này đi con hứa sẽ học hành chăm chỉ.
Nhưng Long tưởng cô đã bất tỉnh nên không nói gì. Tôi nhanh chóng chạy ra xe và nhờ bố chở đến trường. Chiều hôm đó, Long rất bất ngờ khi biết người đến đón mình không phải là bố anh mà là một người hàng xóm tên Vương. Long leo lên xe máy hỏi:
– Bác Vương, sao bố cháu vẫn chưa đến đón cháu?
Bác Vương nói đúng:
– Bố mẹ tôi ở nhà chăm sóc bà nội.
Long hỏi lại:
– Thế bà nội đã khỏe hơn chưa?
Có vẻ như anh không thể giấu được chuyện này với Long nữa. Bác Vương hạ giọng nói:
– Thưa ông… bà tôi… đã qua đời.
Long ngồi phía sau nghe được những lời này, tựa hồ không tin vào tai mình, nước mắt lưng tròng:
– Cậu nói gì vậy… bà tôi…
Bác Vương thở dài rồi thì thầm:
– Bà tôi…mất rồi…
Nghe xong, Long bật khóc trên đường về nhà, khiến chú Vương không thể an ủi. Sau khi về đến nhà, Long chạy ngay vào phòng bà ngoại đang nằm. Vẫn mang theo túi xách, cậu ngồi xuống, lắc lắc bà và nói:
– Bà ơi… đừng bỏ con mà bà…
Nhìn thấy cảnh này, không ai có thể cầm được nước mắt. Người mẹ không khỏi rơi nước mắt, chạy đến an ủi Long:
– Thôi anh yêu, cô ấy đã qua đời rồi…đừng buồn quá…bây giờ cô ấy đang ở trên thiên đường, hãy ngoan nhé…và cô ấy sẽ phù hộ cho anh…
Dù vậy, con rồng vẫn bật khóc. Lúc đầu, anh không muốn rời xa bà ngoại dù thế nào đi nữa. Mãi cho đến khi cha và ông nội vào an ủi thì cậu mới bước ra. Sau khi tất cả người thân đến, bố tôi gọi xe đưa bà nội đến nhà xác để lo tang lễ. Điều khiến bà Long buồn là những lời bà Long nghe trước khi đi học đã là lời nói của quá khứ. Người xưa có quan niệm rằng trước khi chết, con người nhìn thấy cuộc đời mình trong chớp mắt. Thứ hai, người đó sẽ được sống lại những khoảnh khắc hạnh phúc nhất trong cuộc đời mình, và có lẽ một trong những khoảng thời gian hạnh phúc nhất đối với bà Long là khi bà còn nhỏ và được nhờ mua quà khi còn đi học. Không lâu sau, một đêm, Long nằm mơ thấy bà ngoại xuất hiện, bà đang tỏa ánh sáng, ngồi cạnh Long, xoa đầu cậu và nói rằng bà muốn chúc phúc cho đứa cháu yêu quý của mình.
Bà của Long đã qua đời cách đây hai năm. Sau đó, lại có thêm hai chuyện kỳ lạ nữa xảy ra trong gia đình Long. Đầu tiên, nước tương ông nội làm không còn ngon như xưa nữa, bây giờ mỗi lần làm xong nước tương lại có mùi tanh rất khó chịu. Điều kỳ lạ hơn nữa là công thức làm nước tương không hề thay đổi từ lúc chúng tôi làm với bà Long cho đến nay. Điều thứ hai còn đáng sợ hơn gấp trăm lần: con rồng bị ma lừa. Tôi nhớ nhiều đêm khi Long đang ngủ, anh thường mơ thấy ma xuất hiện. Nhiều đêm, khi Long đang ngủ, cơ thể cháu sợ hãi, trong giấc ngủ cháu hét lên: “Xin tha mạng”, rồi “Bố, mẹ ơi, cứu con với”… Chuyện này kéo dài hơn một tháng. Ban đầu, bố mẹ Long cho rằng con mình xem quá nhiều phim, game nên cấm hoàn toàn. Nhưng sau một thời gian quản lý chặt chẽ, tôi nhận thấy đứa trẻ vẫn như cũ. Lúc này, bố mẹ Long tỏ ra rất lo lắng vì không biết chuyện gì đang xảy ra. Một tháng sau, Long lâm bệnh nặng, sốt cao, toàn thân mệt mỏi, không muốn ăn uống. Thấy tình trạng của Long có vẻ ngày càng nặng, bố mẹ Long đã đưa cháu đi khám nhiều bệnh viện và dùng nhiều loại thuốc Đông, Tây y nhưng không thuyên giảm. Điều kỳ lạ ở đây là tại sao bác sĩ lại nói đây là cơn sốt bình thường nhưng tại sao cơn sốt kéo dài hơn một tháng và tại sao cơ thể Long lại gầy đi rõ rệt. Cha mẹ anh rất đau khổ và không còn cách nào khác là đành nhượng bộ và để cơn sốt tự khỏi, như các bác sĩ đã nói.
Đêm đó Long nằm thẳng trên giường. Bố mẹ Long đang ngồi trên ghế sofa xem TV thì chợt nghe thấy tiếng hét của Long, bố mẹ Long giật mình quay lại nhìn cậu. Rồi con rồng càng khóc to hơn, nó chỉ vào cửa và nói trong nước mắt:
– Bố mẹ…có ma…. Có con ma đó ở đó…
Sau đó anh ta ngồi ở góc và quay lại nhìn vào cánh cửa, nhưng không thấy gì cả. Sau đó, họ quay lại nhìn con rồng, khuôn mặt tái nhợt và đang run rẩy, như muốn nói rằng nó thực sự nhìn thấy điều gì đó mà họ không nhìn thấy. Mẹ Long leo lên giường, ôm mẹ Long an ủi. Bố Long bước tới cửa, nhìn vào phòng khách một lúc rồi đóng cửa lại. Cha mẹ Long nhìn nhau với nỗi buồn khôn tả trong lòng, lúc này, họ như hiểu ra rằng có chuyện gì đó đã thực sự xảy ra với gia đình họ, đặc biệt là con mình. Sau ngày hôm đó, bố mẹ Long đến chùa xin một chiếc vòng cổ hình mặt Phật cho cậu đeo với hy vọng cậu sẽ sớm bình phục. Nhưng ngay cả sau khi đeo chiếc vòng tay Phật, tình trạng của anh vẫn không cải thiện. Lang vẫn sốt cao khi nằm trên giường bệnh. Thỉnh thoảng, khi nằm, anh hét lên kinh hãi vì luôn nhìn thấy những bóng ma lảng vảng ngoài cửa và bên cửa sổ. Theo lời kể của Long với bố mẹ, đó là một cô gái mặc quần áo rách rưới liên tục đòi được đưa đi đâu đó. Nhiều lúc, bố mẹ Long chán nản đến mức chỉ biết ôm nhau khóc mà không còn cách nào khác để giúp đỡ con trai.
Thấy tình trạng này, ông Long đã nhờ người bạn ông Tú giúp đỡ. Hôm đó, ông Tú đến thăm, xem phong thủy rồi đến kiểm tra tình trạng của Long. Nói đến ông Tú, ông không phải là pháp sư hay gì cả, ông chỉ là một thầy bói có mối liên hệ với thế giới ngầm. Anh Tú cẩn thận kiểm tra phong thủy của nhà Long rồi đến ngồi cạnh Long một lúc. Sau đó, anh Tú gọi bố mẹ Long và anh Long ra nói chuyện và để anh Long nghỉ ngơi. Sau khi đi ra tới sân trước, ông Tú đặt tay lên vai ông Long, thở dài rồi nói:
– Tôi nghĩ có vẻ như bạn sẽ phải di chuyển.
Ông nội và bố mẹ Long đều nhìn chằm chằm vào Thầy Tú với vẻ mặt ngơ ngác. Ông Tú nhanh chóng giải thích:
– Tôi nghĩ phong thủy của ngôi nhà này rất phù hợp với bạn và gia đình, mặc dù vì lý do nào đó nó mang nhiều năng lượng tiêu cực.
Ông nội Long và bố mẹ càng bối rối không nói nên lời. Ông Tú vội nói tiếp:
—Sau khi nghe những gì bạn nói, tôi nghĩ có thể ngôi nhà của bạn sẽ bị mê hoặc.
Lúc này, mẹ Long vội hỏi:
– Nhưng sao ông lại bỏ bùa vào nhà tôi? Vậy thì sao?
Ông Tú nhìn Rồng Mẹ thở dài:
– Có lẽ họ làm vậy vì ghen tị với việc kinh doanh nước tương của gia đình chúng tôi. Việc làm bùa rất đơn giản, bạn chỉ cần lấy một nắm đất trước cửa ngôi nhà muốn làm bùa rồi mang đến cho tên ác nhân. Đọc to địa chỉ và tên của những người trong nhà. Sau đó, anh ta nhìn thấy những câu thần chú độc ác và sai những linh hồn bất chính đến gây rắc rối. Như vậy, điều này tạm thời giải thích tại sao các loại nước sốt mình làm ở nhà không còn ngon như xưa nữa.
Sau đó, ông Tú quay lại, nhìn vào căn phòng Long đang nằm rồi nói:
– Tôi chỉ thấy tội cho Long thôi, có lẽ anh ta bằng tuổi con ma đang quấy phá ngôi nhà nên con ma đó đang tìm cách dụ hồn cháu trai anh ta về thay thế.
Lúc này, bố mẹ Long bật khóc, ông nội Long sắc mặt cũng tối sầm lại. Ông Tú quay sang ông Long nói:
– Tôi thực sự xin lỗi, tôi không thể giúp bạn. Cho dù Long chưa chết, có thể là nhờ phong thủy của ngôi nhà có thể cứu được anh, hoặc có thể anh vẫn chưa đi đến cuối đời.
Đang nói chuyện, bỗng con chó vàng nằm trong phòng chạy ra sủa lớn vào mặt ông Tư, như đang tức giận. Cha Long vội hét lên:
– Trời ạ! Im lặng!
Ông Tú nhìn thấy con chó màu vàng và chợt hiểu ra điều gì đó. Rồi quay sang nói với ba người:
– Anh Long cuối cùng cũng sẽ bình phục sau tai nạn. Nhưng tôi thực sự khuyên rằng khi con bạn đã hoàn toàn bình phục, bạn nên cân nhắc việc chuyển đi càng sớm càng tốt.
Nói xong, ông Tú chào tạm biệt mọi người rồi rời đi, để lại bố mẹ và ông nội Long đứng đó với đầy thắc mắc.
Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy
Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.